Thứ năm, 6/7/2017, 22h26

Đừng quên gia đình

Một thực tế cho thấy, trong nhịp sống hối hả bon chen ngày nay, nhiều người chồng (hoặc vợ) vì mải lo kiếm tiền mà quên mất gia đình.

Ảnh minh họa. Ảnh: I.T

Người của công việc

Câu chuyện của anh Quang là một ví dụ điển hình. Anh Quang làm việc tại một công ty liên doanh nước ngoài với chức vụ trưởng phòng kế hoạch. Anh là người chồng, người cha mẫu mực: không đàn đúm, không tòm tem, không rượu bia (chỉ uống xã giao)… chỉ tội anh là người của công việc. Thực tình mà nói, phận làm vợ ai chẳng muốn chồng mình siêng năng, lo làm, nhưng “tội” ở đây là anh quá say mê công việc đến độ quên mất vợ con. Sau một ngày làm việc căng thẳng ở cơ quan, tưởng rằng anh sẽ dành cả buổi tối để thư giãn và vui chơi với vợ con. Nhưng không, anh còn hùn hạp với bạn bè mở quán nhậu đêm nên ngày nào cũng đến khuya mới về nhà. Khi anh nhấn chuông cửa thì thằng con đã chìm trong giấc ngủ, còn chị vợ thì ngái ngủ dậy loạng choạng bước ra mở cửa cho chồng với vẻ mặt bực mình.

Sự cô đơn, trống trải, tẻ nhạt khiến vợ anh nghĩ mình không khác gì một ô-sin cho chồng. Lòng tự nhủ, phải thay đổi chính mình. Ở xóm có một “hội phụ nữ” thường hay họp nhóm để tán gẫu vào những lúc rảnh rang. Ở quán nước bà Năm đầu ngõ. Chị bắt đầu làm quen và kết thân với họ. Ban đầu thì buôn chuyện, nhưng sau đó thì chị “dính” vào ma… đề và bài bạc. Chị dần lún sâu vào tệ nạn mà anh Quang không hề hay biết. Mãi đến lúc chủ nợ kéo nhau đến công sở và quán ăn anh đòi nợ thì mọi chuyện mới vỡ lẽ. Riêng thằng con anh, vì muốn cho con khỏi “phiền” mình vào những ngày cuối tuần, anh đã mua cho nó chiếc máy tính để bàn giải trí. Nhưng rồi một hôm anh phát hiện ra con mình ngất xỉu trong phòng vì chơi game quá sức. Cũng may là anh đưa con đi cấp cứu kịp thời.

Người của bạn bè

Vợ chồng anh Tuấn là dân kinh doanh, làm chủ được quỹ thời gian của mình để vun đắp cho vợ và con. Tuy nhiên, anh sử dụng thời gian vàng ngọc ấy cho bạn bè nhiều hơn là cho gia đình. Mặc dù anh đã lên kế hoạch vui vẻ, thư giãn với gia đình cả tuần, nhưng khi bạn bè rủ đi cà phê, nhậu lai rai, hoặc đá bóng… là anh hủy ngay kế hoạch mà đến với bạn. Thậm chí có lần, vừa dắt xe ra cổng để chở vợ con đi siêu thị, nhưng bạn bè gọi điện đến là anh bảo vợ con: “Hôm khác mình hãy đi, em nhé!”. Ban đầu vợ anh còn thông cảm, vì cho rằng muốn kinh doanh tốt thì cần phải quan hệ rộng. Nhưng sự việc này cứ lặp đi lặp lại mãi khiến chị bực mình.

Một lần, đang trong nhà hàng dùng bữa với đại gia đình, anh Tuấn nhận được tin nhắn của ai đó rồi quay sang bảo vợ: “Em và con dùng bữa với ba mẹ nghen. Bạn anh nói có mối làm ăn này ngon lắm. Ăn xong, em và con đón taxi về, anh không rước được”. Bỏ dở bữa ăn và dở dang cả cuộc đi chơi (vì còn tiết mục mua sắm), anh dắt xe ra cửa thản nhiên trong sự nghi ngờ của vợ mình. Gửi con nhờ ba mẹ đưa về giùm, chị lặng lẽ đón xe ôm theo dõi chồng. Chị cũng đoán trước được sự việc là chồng mình không đi bàn chuyện làm ăn mà là chuyện khác. Ngồi trên xe chị cứ suy nghĩ vẩn vơ: “Liệu anh ấy có ngoại tình không? Có hẹn con nhỏ nào đó không?”. Đến khi anh rẽ vào quán bida thì chị mới nhẹ người. Chị bước vào thấy anh đang cười hớn hở với cây cơ trên tay. “Chuyện làm ăn của anh là đây sao? Anh quan trọng bạn bè đến thế à? Vậy thì anh dọn đồ về sống chung với họ đi”. Vì mất mặt, anh tát cho vợ một cái rõ đau. Biết mình lỡ tay nên sau khi về nhà, anh có xin lỗi vợ và hứa sẽ không bỏ bê gia đình nữa.

Đừng quên gia đình

Khi bạn còn độc thân, bạn có thể tự do tung hoành, sống vì bản thân mình. Nhưng một khi đã lập gia đình thì nên nhớ, bên cạnh bạn còn có vợ và cả con cái. Những việc làm, những suy nghĩ của bạn đều có ảnh hưởng và tác động đến gia đình. Vì thế hãy trân trọng những gì mình đang có bằng việc quan tâm đến vợ con, dù là chuyện nhỏ nhặt nhất. Đành rằng công việc và bạn bè tác động không nhỏ đến đời sống gia đình, nhưng không vì thế mà đem hai thứ đó đặt lên bàn cân cùng với gia đình, bởi chúng quá chệch choạc. Nếu bạn cứ mải mê kiếm tiền, mải nghe lời chúng bạn mà quên mất trong tổ ấm nhà mình còn có vợ, có con đang chờ đợi thì đến một lúc nào đó, những tiếng cười, những ánh nhìn trìu mến, những nụ hôn thắm thiết sẽ dần rời xa bạn. Và “chiến tranh lạnh”, sóng gió gia đình sẽ xảy ra bất cứ lúc nào, có khi mãi mãi không bao giờ hàn gắn được. Vì thế, dù đi bất cứ nơi đâu, làm gì, vui gì cũng nên nhớ về gia đình.

Nguyễn Thanh Vũ